Hiển thị các bài đăng có nhãn Nghệ Thuật Sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nghệ Thuật Sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt

Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt

Một người phụ nữ vừa bước ra khỏi nhà thì nhìn thấy có 3 cụ già râu tóc bạc phơ đang ngồi trên phiến đá ở trước sân nhà. Bà không quen biết họ, nhưng với con người tốt bụng, bà lên tiếng nói: "Tôi không quen biết các cụ nhưng chắc là các cụ đang đói bụng lắm, vậy xin mời các cụ vào nhà tôi dùng một chút gì cho ấm bụng nhé... ".

- Ông chủ có ở nhà không thưa bà.... Một cụ cất tiếng ái ngại hỏi.

- Dạ thưa không, nhà tôi đi làm chưa về. Người phụ nữ trả lời.

- Thế thì chúng tôi không thể vào nhà của bà bây giờ được, bà ạ.

Đến chiều khi người chồng đi làm về, người phụ nữ kể lại chuyện cho chồng nghe. Nghe xong người chồng bảo vợ: "Vậy thì bây giờ em hãy ra mời ba cụ ông vào, nói với mấy cụ rằng anh đã về và muốn mời họ vào". Người vợ làm theo ý của chồng, bà bước ra sân mời cả ba cụ cùng vào.

- Rất tiếc thưa bà, cả ba chúng tôi không thể vào nhà bà cùng một lúc được. Họ đồng thanh đáp.

- Vì sao lại thế thưa các cụ.... Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi.

Một cụ già bèn đứng dậy từ tốn giải thích:

- Cụ ông này tên là Giàu Sang, còn kia là cụ ông Thành Đạt, và còn lão già đây là Tình Thương. Bây giờ bà hãy vào nhà hỏi ông nhà xem sẽ mời ai trong ba lão chúng tôi vào nhà trước nhé. Người phụ nữ đi vào nhà và kể lại sự việc cho chồng.

- Ồ vậy thì tuyệt quá! Người chồng vui mừng nói.

- "Vậy thì tại sao chúng ta không mời cụ ông Giàu Sang vào trước. Cụ là điềm phước rồi đây, sẽ cho chúng ta nhiều tiền bạc của cải sung túc". Nhưng người vợ lại không đồng ý. "Nếu vậy thì tại sao chúng ta lại không mời cụ Thành Đạt vào trước chứ... Chúng ta sẽ có quyền cao chức trọng và được mọi người kính nể. " Hai vợ chồng cứ tranh cãi một lúc mà vẫn chưa đi đến quyết định.

Cô con gái nãy giờ đứng nghe yên lặng ở góc phòng bỗng lên tiếng nhỏ nhẹ: "Ba mẹ ạ, tại sao chúng ta không thử mời ông già Tình Thương vào nhà trước đi. Nhà mình khi ấy sẽ tràn ngập tình thương yêu ấm áp, và ông già sẽ cho gia đình chúng ta thật nhiều hạnh phúc. "

- "Có lẽ con gái mình nói đúng". Người chồng suy nghĩ rồi bảo vợ, "Vậy thì em hãy mau ra ngoài mời cụ Tình Thương vào trước đi vậy. "

Người phụ nữ ra ngoài và cất tiếng mời, "Gia đình chúng tôi xin hân hạnh mời cụ Tình Thương làm vị khách mời đầu tiên vào với gia đình của chúng tôi". Cụ già Tình Thương từ tốn đứng dậy và chầm chậm bước vào nhà. Nhưng hai cụ già kia cũng từ từ đứng dậy và bước theo cụ già Tình Thương...

Rất đỗi ngạc nhiên, người phụ nữ bước lại gần hai cụ Giàu Sang và Thành Đạt hỏi:

- "Tại sao hai cụ cũng cùng vào theo... Các cụ đã chẳng nói là cả ba cụ không thể vào nhà cùng một lúc sao". Khi ấy cả hai cụ cùng trả lời: "Nếu bà mời cụ Giàu Sang hay Thành Đạt tôi đây, thì chỉ một trong hai chúng tôi vào nhà được thôi, nhưng vì bà mời cụ ông Tình Thương, nên cả hai chúng tôi cũng sẽ vào theo. Bởi vì ở đâu có Tình Thương thì ở đó sẽ có Giàu Sang và Thành Đạt đó bà ạ".

Nguồn sưu tầm
Xem tiếp...

Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời

Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời

1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.

2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.

5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.

7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cuộc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.

Theo Sohu
Xem tiếp...

Xuân, hạ, thu và đông...

Xuân, hạ, thu và đông...

Thử nghĩ xem, chúng ta được gì, mất gì khi cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn chờ đợi những gì không dành cho mình? Có một câu chuyện kể rằng...



Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:

- Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. Hãy ở lại với tôi! Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.

Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng. Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.

- Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.

Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân mới là tất cả. Và anh ra đi. Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt át.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu:

- Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.

- Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì rất lo lắng. Bà nói:

- Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con.

- Không, mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.

Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi, tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?".

Và mọi thứ như sống lại: cây cối xanh tốt, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc...

Trong chúng ta, có bao nhiêu người được như Mùa Xuân: kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Và những ai còn giống như Mùa Hạ, Mùa Thu và anh chàng Băng Giá: mãi khổ đau khi không đạt được ước muốn - những ước muốn không thể thành hiện thực?
Xem tiếp...

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Tôi học được rằng...

Tôi học được rằng : Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lại làm ta đau lòng cả đời

Tôi học được rằng : Mỗi khi xa người thân yêu hãy nói những lời thân yêu nhất,bởi vì có thể đó là lần cuối cùng ta gặp họ.

Tôi học được rằng: Đã là bạn thân, dù không làm gì cả, ta vẫn có những giây phút tuyệt vời bên nhau.

Tôi học được rằng : Tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù cho ngàn dặm cách xa, và tình yêu đích thực cũng thế đấy

Tôi học được rằng: Có ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn,điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Đối với những người bạn tốt,sẽ chẳng có vấn đề gì nếu chẳng may họ làm tổn thương ta,và hãy biết tha thứ cho họ về điều đó.

Tôi học được rằng : Sẽ không đủ nếu chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi chúng ta phải biết cách tha thứ cho chính mình.

Tôi học được rằng : Bất kể con tim ta có tan vỡ,cuộc sống cũng sẽ chẳng dừng lại,và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta.

Tôi học được rằng: Cuộc đời ta có thể bị đổi thay tại một khoảnh khắc nào đó bởi một người thậm chí ta không quen biết.

Tôi học được rằng : Ngay cả khi trắng tay,ta vẫn có thể thấy được mình thật giàu có để giúp đỡ khi bạn bè cần đến

Tôi học được rằng: Người mà ta rất quan tâm, thậm chí cả cuộc đời lại có thể rời xa ta rất sớm.Người mà ta nghĩ sẽ vùi ta xuống đất đen khi hoạn nạn,nhưng chính họ lại nâng đỡ ta khi vấp ngã.

Tôi học được rằng: Khi không vui ta có quyền gian dối,nhưng lại chẳng được phép tàn bạo và hung ác.

Tôi học được rằng: Trên đời này,không phải ai cũng tốt và tử tế với ta cho dù ta không động chạm đến họ. Cách tốt nhất là ta đừng nên để ý tới những kẻ muốn chứng kiến ta gục ngã. Hãy sống vì những người yêu quí ta.
Tôi học được rằng: Để thành "nhân" ta phải mất thời gian rất dài

Tôi học được rằng: Hãy chịu trách nhiệm về những gì ta làm,dù điều đó có làm ta tan nát.

Tôi học được rằng: Nếu ta không làm chủ được hành vi của mình, nó sẽ điều khiển lại chính ta.

Tôi học được rằng: Người trưởng thành có nhiều điều phải suy nghĩ với những kinh nghiệm đã qua,và có những bài học rút ra từ đó.

Tôi học được rằng: Hoàn cảnh sống có ảnh hưởng tới việc hình thành nhân cách của chúng ta,nên hãy ý thức về điều đó.

Và tôi cũng học được rằng: Chiếc áo cà sa không làm nên lốt thầy tu,ta không nên quá háo hức để khám phá bí mật vì nó có thể làm thay đổi cuộc đời ta mãi mãi. Dù hai người cùng nhìn vào một vật nhưng họ lại có thể thấy những điểm khác biệt rất lớn...Chính vì vậy, hãy chia sẽ những khác biệt bạn nhìn thấy để tạo nên sự đa dạng trong cách nhìn sự vật của bạn
Xem tiếp...

Có những nỗi đau không cần phải quên

Ngã sẽ đau. Ai cũng sợ đau. Nhưng không ai chưa từng bị đau, dù chỉ là một lần trong đời. Và cũng có những nỗi đau không cần phải quên...


Cuộc sống là những chuỗi lần vấp ngã rồi đứng lên, thương tích là điều không thể tránh khỏi. Những vết thương rồi sẽ tự lành da. Có khi chúng thành sẹo loang lỗ, in hằn dai dẳng không xóa được. Có khi sau bao năm nhìn lại, chỉ thấy hình ảnh mờ ảo nhạt nhòa, cố thế nào cũng chẳng thể nhìn rõ.


Ngã sẽ đau. Ai cũng sợ đau. Nhưng không ai chưa từng bị đau, dù chỉ là một lần trong đời.


Đôi khi nỗi đau mang một ý nghĩa quan trọng và thiêng liêng. Vì nếu cả cuộc đời này đều tươi hồng và phủ đầy màu yên vui thì liệu còn ai trân trọng những điều mình đang có? Liệu có ai cảm thấy hạnh phúc khi may mắn mỉm cười? Vì mỗi vết thương là một bài học đáng để khắc ghi.


Đó là lúc ta tập đi rồi té ngã, khóc nức nở vì sợ hãi, nhức nhối đau rát vì trầy xước. Nó dạy ta biết đi trên chính đôi chân mình, không cần dìu đỡ, không cần nâng niu. Một ngày ta tự do bay nhảy, ta sẽ cảm ơn lắm lần té ngã đầu đời.


Đó là lúc ta trốn học đi chơi rồi bị mẹ bắt, khóc mếu máo vì bị đòn đau, nấc từng cơn để nói lời xin lỗi. Ta trở thành một đứa con ngoan, ta trân trọng khoảng khắc được đến trường, ta biết dù thế nào cũng không được làm cha mẹ buồn lòng.


Có những nỗi đau không cần phải quên
Đó là lúc ai đó từ chối tình cảm nơi ta, buồn bã vì mầm xanh chưa kịp nảy đã tàn úa chết khô. Ta hiểu được rằng thế gian này còn nhiều thứ không như ta mong muốn, điều ta nên làm là chấp nhận nó, chấp nhận cuộc sống này vốn không chỉ có màu hồng êm ái. Và sẽ còn nhiều, nhiều lắm những người thích hợp với ta.


Đó là lúc người ta yêu thương mất đi, về với thế giới xa lạ. Nước mắt không ngừng tuông, lòng nặng trĩu hoặc trống rỗng một lỗ sâu không đáy. Ta biết sống tốt hơn từng ngày, quý mến từng khoảng khắc trên cuộc đời này, sống xứng đáng và sống cả phần của họ.


Đó là lúc người thân yêu quay lưng với ta. Cảm giác nhơ nhuốc và thất vọng vì bị bội phản, nước mắt không rơi được, mọi điều tốt đẹp vỡ tan như bong bóng xà phòng. Nó dạy ta biết mạnh mẽ và kiên cường, đặt niềm tin đúng chỗ, bản lĩnh và không bao giờ được làm điều tương tự với người khác.


Đó là lúc người ta yêu nhẫn tâm bỏ ta ở lại. Nỗi đau quay quắt thấu cả vào tim, nước mắt nuốt ngược vào trong và nghẹn thắt từng nhịp thở. Đó là lúc đôi chân ta bỗng cứng cáp lạ thường. Hiểu rằng ai cũng cần cô đơn, để hiên ngang đứng giữa đất trời, để yêu bản thân thêm nhiều lần nữa, để cho tim mình được nghỉ ngơi trước khi tìm được một người thật sự xứng đáng.


Có những vết thương cứ cứng đầu bám mãi trong tim.


Có những nỗi đau không dễ dàng xóa, càng muốn rũ bỏ chúng lại càng mang hình hài rõ ràng.


Thế nhưng dù thời gian còn phải đầu hàng trước những nỗi đau rất lì lợm không chịu biến mất thì vẫn có những-thứ-không-cần-phải-quên.
Xem tiếp...

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

42 lời khuyên của cha mà bạn cần ghi nhớ

Chắc hẳn có không ít bạn, khi cha mẹ cất lời khuyên sẽ gạt phăng đi và nghe tai phải cho ra tai trái. Vậy hãy một lần thử lắng nghe trọn vẹn lời dặn của cha mẹ đi, bạn sẽ nghĩ khác đấy. Và hãy đọc những dòng nhắn gửi này, bạn sẽ thấy giá trị của việc lắng nghe cha mẹ.
"Con à!
1. Mỗi ngày con hãy nhớ dành lời khen tặng vài ba người.

2. Mỗi năm ít nhất một lần con hãy chờ xem mặt trời mọc.

3. Nhìn thẳng vào mắt mọi người khi nói chuyện.

4. Nói lời "cám ơn" càng nhiều càng tốt.

5. Cũng vậy, nói lời "làm ơn" càng nhiều càng hay.
42 lời khuyên của cha
Con hãy can đảm (Ảnh minh họa)
6. Hãy sống dưới mức con kiếm được. Đối xử với mọi người như con muốn được họ đối xử như thế.

7. Kết thêm những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ.

8. Hãy giữ kỹ những điều bí mật.

9. Con đừng mất thì giờ học các mánh khoé doanh nghiệp. Hãy học làm doanh nhân chân chính.

10. Dám chịu nhận những lầm lẫn của mình.

11. Con hãy can đảm. Nếu tự con không được can đảm lắm thì cũng phải tỏ ra can đảm. Người ta không phân biệt một người can đảm với một người tỏ ra can đảm.

12. Con phải dành thì giờ và tiền bạc làm việc thiện trong cộng đồng của con.

13. Đừng bao giờ lường gạt một ai.

14. Học cách lắng nghe. Cơ hội trong đời nhiều khi đến gõ cửa nhà con rất khẽ.

15. Đừng bao giờ làm cho ai mất hy vọng, nhiều người chỉ sống nhờ hy vọng đấy con ạ.

16. Con đừng cầu mong của cải, mà phải cầu mong sự khôn ngoan, hiểu biết và lòng can đảm.

17. Đừng hành động khi con đang giận dữ.

18. Con phải giữ tư thế đàng hoàng. Muốn đến một nơi nào đó phải có mục đích và tự tin rồi hãy đến.

19. Đừng bao giờ trả công cho ai trước khi họ xong việc.

20. Hãy sẵn sàng thua một trận để chiến thắng một cuộc chiến.

21. Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách.

22. Cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất.

23. Khi gặp một nhiệm vụ khó khăn, con hãy hành động như không thể nào bị thất bại.

24. Đừng giao du quá rộng. Phải học cách trả lời "không" một cách lễ phép và dứt khoát.

25. Đừng mong chờ cuộc đời đối xử sòng phẳng với con.

26. Đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ.

27. Thay vì dùng từ "có vấn đề", con hãy thay bằng từ ngữ "có dịp may".
42 lời khuyên của cha
Không ai chờ đến lúc hấp hối để nói "giá như tôi còn thêm được thời gian..." (Ảnh minh họa)
28. Cẩn thận về đồ đạc và áo quần. Nếu con định dùng thứ gì trên năm năm thì phải sắm thứ tốt nhất có thể được.

29. Con hãy mạnh dạn trong cuộc sống.

30. Khi nhìn những quãng đời đã qua, hãy tiếc những gì chưa làm được chứ đừng tiếc những điều đã làm xong.

31. Đừng quan tâm đến bè nhóm. Những ý tưởng mới mẻ, cao thượng và có tác động đến cuộc sống luôn luôn là những ý tưởng của các cá nhân biết làm việc.

32. Những nhạc sĩ trình diễn bên đường thường có nhiều điều đáng trân trọng. Con hãy dừng lại, lắng nghe và nhớ tặng gì đó cho họ.

33. Khi gặp vấn đề trầm trọng về sức khoẻ, con hãy nhờ ít nhất ba vị thầy thuốc khác nhau xem xét.

34. Hãy chiến đấu chống thói vô trật tự.

35. Gặp hàng hoá xấu, hay sự phục vụ tồi, con phải báo ngay cho người có trách nhiệm để họ nắm biết. Những nhà quản lý tốt rất mong được hiểu biết mọi điều.

36. Đừng tập thói trì hoãn công việc.

37. Làm ngay những gì cần phải làm vào đúng lúc phải làm.

38. Không ai chờ đến lúc hấp hối để nói "giá như tôi còn thêm được thời gian...".

39. Đừng sợ phải nói "Tôi không biết".

40. Đừng sợ phải nói "Xin lỗi, rất tiếc...".

41. Hãy ghi sẵn những điều gì con muốn được trải qua trong cuộc đời. Luôn luôn mang theo trong túi áo bảng ghi những điều đó, và thường xuyên tìm cơ hội có thể được để thực hiện.

42. Hãy thường xuyên gọi điện cho mẹ con nhé!
Xem tiếp...

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Đừng chạm vào cây mùa lá rụng

Đừng chạm vào cây mùa lá rụng

Muốn gửi chút nhớ vào ngày thu đầy gió
Là gió mùa thu nỗi nhớ cứ mong manh
Làm sao kết hương cho một lần thơm phố
Và gió mùa thu như cố níu tình xanh

Muốn gửi chút thương vào ngày thu đầy nắng
Là nắng mùa thu niềm thương cứ xanh xao
Mấy mùa bên nhau còn lại mùa trống vắng
Để nắng mùa thu chìm quên tự hôm nào

Muốn gửi tình này vào những giọt mưa thu
Là mưa mùa thu tình buồn thêm nức nở
Yên nhé yêu thương đành rằng duyên ở trọ
Ngoan nhé tình này mưa thu mặn bờ môi
Muốn gửi niềm đau vào ngày thu đầy lá
Là lá mùa thu niềm đau chẳng bến bờ
Vườn chiều bơ phờ nhắn nhủ với gió mây:
“Đừng chạm vào cây lá rụng những đọa đày...”
Xem tiếp...

Những điều nghịch lý

Chúng ta xây dựng xa lộ rộng lớn nhưng chúng ta nhìn nhau bằng con mắt hẹp hòi.

Chúng ta mua nhiều đồ hơn nhưng sử dụng chúng ít hơn.

Những ngôi nhà ngày càng to hơn nhưng gia đình ngày một thu nhỏ lại. Nhà đẹp nhiều hơn, gia đình yên ấm ít hơn.

Chúng ta có nhiều tiện nghi nhưng có ít thời gian dành cho nhau.

Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn trước nhưng trí khôn kém đi, biết nhiều hơn nhưng óc phán xét suy giảm.

Chúng ta tích cóp của cải nhưng đồng thời làm rơi vụng những giá trị của con người. Với nhiều người, thu nhập đi lên, đạo đức đi xuống.

Chúng ta nói quá nhiều, nghe quá ít.

Chúng ta đang cố học cánh kiếm sống chứ không học cách sống. Chúng ta kéo dài được tuổi thọ nhưng cuộc sống vẫn ngắn ngủi.

Chúng ta vượt được vạn dặm để lên tới mặt trăng và trở về, nhưng không ít người cả đời không bước qua nổi bức giậu sang thăm người hàng xóm. Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng bức lực với chính mình.
Chúng ta xây dựng những công trình lớn nhưng chưa chắc đã là công trình tốt.
Chúng ta cố gắng làm sạch không khí trong lúc tự là ô nhiễm tâm hồn bản thân.
Chúng ta viết nhiều nhưng đọc ít. Chúng ta học cách hối hả nhưng không học được cách đợi chờ.
Chúng ta chế được những máy tính công xuất lớn và tốc độ nhanh đễ lưu trữ và xử lý thông tin trong vài phần tỷ của cái nháy mắt nhưng các dân tộc vẫn không hiểu nhau.
Chúng ta chia nhỏ được các nguyên tử nhưng bất lực trước thói quen định kiến.
Chúng ta có nhiều thứ để giải trí nhưng ngày càng ít được thư thả.
Xem tiếp...

Đánh golf

Khi đánh golf, tuy cú gậy đầu và cú gậy cuối đều là một gậy, nhưng độ mạnh yếu và kỹ xảo lại khác nhau rất xa. Cú gậy đầu thường phải dùng lực mạnh nhất mới có thể đánh bóng được cao, bay được xa; còn cú gậy cuối thì thường phải dùng lực khá nhẹ thì mới có thể đánh được chính xác, lọt được vào lỗ. Nếu chỉ dùng một cách đánh thì chắc chắn sẽ không thành công.

Không chỉ đánh golf, mà làm bất cứ việc gì cũng chẳng phải như vậy hay sao ?

Cần phải có thể phách khỏe mạnh nhưng cũng cần phải có suy nghĩ kỹ càng, chặt chẽ; có can đảm đặt giả thiết thì càng phải có chứng thực cẩn thận. Nếu chỉ có sự thô bạo mà không có sự tinh tế; chỉ vũ dũng mà không có mưu lược; hay chỉ có sự mềm mỏng mà thiếu đi sự hùng hồn; chỉ có khôn vặt mà không có khí phách lớn thì rất khó thành công.
Xem tiếp...